- ἀν-επι-βούλευτος
ἀν-επι-βούλευτος, ohne Nachstellung, passiv., τὸ ἀδεὲς καὶ ἀν., Sicherheit, Thuc. 3, 37; vgl. Luc. Tyrannicid. 16; dem nicht nachgestellt wird, ἀρχή Pol. 7, 8; φϑόνῳ com. bei D. L. 6, 93.
http://www.zeno.org/Pape-1880.
ἀν-επι-βούλευτος, ohne Nachstellung, passiv., τὸ ἀδεὲς καὶ ἀν., Sicherheit, Thuc. 3, 37; vgl. Luc. Tyrannicid. 16; dem nicht nachgestellt wird, ἀρχή Pol. 7, 8; φϑόνῳ com. bei D. L. 6, 93.
http://www.zeno.org/Pape-1880.
ευεπιβούλευτος — εὐεπιβούλευτος, ον (Α) αυτός που υπόκειται εύκολα σε επιβουλή, ο ευπρόσβλητος (α. «μὴ συμβῇ τὴν χώραν εὐεπιβούλευτον γενέσθαι», Στράβ. β. «πένητα εὐεπιβούλευτον», Μ. Βασ). [ΕΤΥΜΟΛ. < ευ + *επι βουλευτός (< επι βουλεύω), πρβλ. αν επι… … Dictionary of Greek